Người đi tìm hương vị cà phê

Duyên cớ nào đã đưa tôi đến với cà phê?
Tôi nhớ không rõ lắm, nhưng có lẽ tôi bắt đầu uốn11136752_1623340921217518_4646107979964683769_ng cafe từ những ngày cắp sách đến trường. Người ta thường uống cafe vào buổi sáng, còn tôi tôi hay uống cafe vào buổi tối. Một ly cafe sữa bắt đầu cho một đêm cày bài vở. Tôi uống cafe trong sự ép buộc, tôi chẳng thích thú gì với cafe, tôi uống chỉ bởi cần sự tỉnh táo khi học, khi ôn thi rồi lại bỏ bẵng nó khi kỳ thi kết thúc. Lúc đó một cô bé đang tuổi cắp sách lên giảng đường như tôi nào biết được cách uống, cách thưởng thức cafe như thế nào cho đúng bởi tôi hời hợt, tôi nhạt thếch do thiếu trải nghiệm của của đời.
Tôi nhớ rất rõ một lần tôi buồn vu vơ, tôi đạp xe lang thang trên khắp những con phố Hà Nội, tôi đi hoài trên những con phố quen thuộc và cả lạ lẫm, tôi lang thang hàng giờ như vậy, lang thang trong vô định. Rồi một cơn mưa bất chợt làm ướt chiếc áo mỏng, tôi đành phải tạt vào 1 quán cafe ven đường. Tôi ngồi xuống và vô thần gọi một ly café đen nóng. Đây là lần đầu tiên tôi uống trọn vẹn 1 ly café đắng ngắt không đường, không sữa. Tôi không cảm nhậ được chiều sâu, sự lắng đọng và sự tinh túy của 1 ly café đen. Nhưng không hiểu sao tôi lại thích cái vị đắng ngét đó, phải chăng tôi nhận ra được vị ngọt trong ly café đắng – chỉ đơn giản là vậy.
Và cứ thế café đắng dần dần gắn bó với tôi, trở thành một thói quen không thể bỏ trong cuộc sống tôi. Mỗi lúc vui, buồn hay không vui cũng chẳng buồn cứ có thời gian là tôi tìm đến góc nhỏ trong quán café quen thuộc ở Đường Xuân Thủy, Cầu Giấy. Bên ly cafe tôi lặng lẽ ngắm từng giọt đắng rơi. Tôi lặng lẽ hạnh phúc, lặng lẽ xót xa trong cái vị đắng mà ngọt và thơm dịu mà quyến rũ của ly cafe.

Cà phê và cuộc sống
Hương vị café tôi thích cũng thay đổi theo những thăng trầm cuộc sống tôi. Lúc ngọt đắng lạnh, lúc nóng bỏng và đắng ngắt, lúc đắng mặn vị của nước mắt và café… Bấy lâu nay tôi cứ đi tìm 1 ly café có hương và vị đúng như tôi mong muốn. Nhưng có lẽ tôi sẽ còn mất nhiều công sức để tìm nó, bởi với tôi nó cứ mông lung, hỗ độn và vô định. Tôi vẫn sẽ tiếp tục đi tìm và không bao giờ từ bỏ để có được 1 ly café ưng ý: vẫn đắng mà đượm ngọt, vẫn mát lạnh mà ấm lòng, vẫn hương dụi bùi mà nồng nàn khó cưỡng.

Cà Nhỡ