|

Tâm cà và những người bạn

Một sớm mùa hạ trời chưa lên nắng gắt, không khí vẫn dịu dàng và nắng sớm ngọt ngào. Tôi vươn vai hít đầy lồng ngực những tinh hoa buổi sớm. Dắt chiếc xe đạp ra khỏi nhà, cùng anh bạn Anthony, chúng tôi cùng nhau dạo qua các con phố.

Người người đã hối hả trên những chiếc xe chở đầy hàng hóa ra chợ mưu sinh. Trên vỉa hè, các bà các bác đang chỉ nhau những động tác dưỡng sinh, một vài người chạy bộ ngang qua. Bên hiên nhà, cụ ông ngồi cạnh cụ bà, những nếp nhăn đã hằn lên gương mặt, nụ cười móm mém mà sao đôi mắt vẫn đầy trìu mến. Cụ ông rót chén trà, cùng cụ bà nhâm nhi, rồi lại nhìn nhau cùng chuyện trò. Tôi không biết mình đã cười lúc nào và tâm trí đang nghĩ gì mà Anthony vỗ vai hai lần tôi mới chợt tỉnh, chắc là tôi đang mơ về một ngày nào xa lắm ^^. Anh bạn hỏi tôi có thấy mùi hương gì không, tôi liền tạm ngưng việc mộng mơ lại và ra sức hít hà. Chà, ngoài hương ngọc lan thơm lừng góc phố còn một mùi hương gì đó đầy bí ẩn và mê hoặc. Tôi a lên nhưng bắt gặp ngay gương mặt đầy hào hứng của Anthony, điều đó làm tôi sững lại và quên mất điều mình định nói. Và chẳng để tôi kịp nói gì, Anthony nói với tôi một từ bằng tiếng Việt: “Cà!” Trong khi cậu ấy hào hứng bao nhiêu, đôi mắt sáng lên và gật đầu như thể lúc cậu ta lóe lên một ý tưởng nào đó thì ngược lại, tôi ngơ ngác mắt chữ a miệng chữ o cứ nhìn cậu ấy như vừa gặp người ngoài hành tinh. Cà? Cà gì vậy? Tôi bắt đầu thấy tò mò và thật khó hiểu. Vẫn vẻ mặt ấy, Anthony bắt đầu tuôn ra cả tràng. Đại loại tôi dịch thế này: Hôm vừa rồi cậu ấy có tham gia một buổi khánh thành Công ty ……. có vốn 100% từ nước ngoài, hôm đó có khoảng hơn hai trăm người tham dự, đa phần đều là người nước ngoài. Buổi tiệc hôm đó thực sự để lại ấn tượng với cậu ấy bởi một mùi hương: mùi của cà. Trong khoảng thời gian teabreak, cậu ấy được thưởng thức một ly cà thật đặc biệt, trong đời chưa từng uống ly cà nào ngonnn, thơm đậm đà như thế! Trong khi cậu ấy kéo dài ra để tả cái vị ngon tuyệt vời ấy, thì tôi phải ngắt lời lại để giải quyết ngay cái thắc mắc của mình:

  • Cà mà cậu đang nói là gì?
  • Ah, coffee!!!

Ôi trời, thì ra là coffe, cà, có nghĩa là cà phê. Anthony cười tôi như là đứa vừa rơi từ trên trời rơi xuống. Cậu được lắm, thế cà phê thì ngày nào mình chẳng uống, dần thành thói quen mỗi ngày, ừ thì tất nhiên là ngon, nhưng làm gì mà đến nỗi ngonnn, thơmmm như thế. Mà bình thường vẫn gọi là coffe, tự nhiên hôm nay lại gọi là cà, làm mình … hừm! Anthony lại tiếp tục kể lể. Ái chà, thì ra hôm đó cậu ta làm quen được hai cô nàng pha chế xinh xắn, thân thiện. Thế nên mới được chỉ cho đây là cà phê Arabica cao cấp bên Tâm Cà, được chọn lọc từ những hạt cà phê Catimor Organic Sơn La chắc mẩy. Mọi người bên Tâm Cà vẫn gọi tắt là cà. Thảo nào! Anthony khen lắm, nào là xinh xắn dễ thương, nào là thân thiện hòa đồng, hơn nữa lại còn chuyên nghiệp, tận tình mà tiếng Anh thì siêu lắm… Đã thế cà phê lại còn siêu ngon, pha trực tiếp bằng máy, cho ra ly cafe expresso có lớp creama dầy vàng óng, hương thơm rất đặc trưng nồng đượm, mùi hương dày và lưu hương rất lâu. Nhấm nháp một chút mà như bừng lên trong người một cảm giác thật tươi mới, giống như khai phá ra toàn bộ mọi ngóc ngách của con người. Một chút ngọt, một chút đắng xen vào một vị chua nhẹ nhàng, thật hoàn hảo. Từ hương vị, mùi thơm tới con người, thật ấn tượng không chê vào đâu được.

Wow, tôi có nghe nhầm không đấy, Anthony làm tôi phát thèm rồi đây này! Mà khoan đã, vậy ra có phải mùi hương đặc biệt tôi vừa ngửi là của cà? Anthony gật đầu cái rụp. Trời ơi, vậy còn chần chừ gì nữa, dẫn tôi đến Tâm Cà ngay đi!!!